Tục ngữ có câu:
Họa hổ họa hình nan họa cốt
Tri nhân tri diện bất tri tâm
Nghĩa là
Vẽ hổ thì chỉ vẽ được hình bên ngoài, khó mà vẽ được xương bên trong
Nhìn người thì chỉ biết bề mặt bên ngoài chứ không biết được lòng dạ trên trong
Các Chủ Đề
▼
Monday, February 27, 2012
Saturday, February 18, 2012
Sinh viên Tây Tạng treo biểu ngữ khổng lồ chào đón Tập Cận Bình
Khi ông Tập Cận Bình, Phó Chủ Tịch Trung Quốc đến Mỹ, ông được chính phủ Mỹ dùng nghi lễ thượng khách dùng cho nguyên thủ quốc gia để đón tiếp, mặc dù ông chưa thực sự là Chủ Tịch Trung Quốc. Đồng thời sinh viên Tây Tạng tại Mỹ, thuộc phong trào tranh đấu cho Tây Tạng được tự do đã căng một biểu ngữ rất lớn trên một cây cầu bắc ngang sông ở thủ đô Mỹ, Washington D.C., với nội dung " Xi Jinping, Tibet will be free" (Ông Tập Cận Bình, Tây Tạng rồi đây sẽ được tự do).
Thursday, February 16, 2012
Chủ nghĩa Phát xít và chủ nghĩa Dân tộc
Việt Cường (viết nhân kỉ niệm 60 năm ngày chủ nghĩa Phát xít sụp đổ)
Chủ nghĩa phát xít (Fascism) là một lí thuyết chính trị kết hợp chủ nghĩa dân tộc (nationalism) và các quan điểm về một nhà nước chuyên chế mang tính chất quân phiệt, độc tài, toàn trị. Nó đối lập với chủ nghĩa tự do (liberalism), đối lập với những quan điểm về một nhà nước dân chủ. Đó là một chủ nghĩa cực đoan, nó gây nguy hại cho cả một dân tộc nếu như nó nảy sinh trong một tiểu quốc, và nó gây nguy hiểm cho cả thế giới nếu nó phát sinh từ trong lòng một đế quốc. Nguyên nhân dẫn đến chủ nghĩa phát xít đó là đầu óc bệnh hoạn của những kẻ cầm quyền, với ảo tưởng rằng mình sẽ thay đổi và khuất phục được cả thế giới. Chủ nghĩa phát xít đã gây ra thảm hoạ cho cả thế giới mà điển hình là chủ nghĩa Phát xít Đức, kẻ gây ra Chiến tranh thế giới lần thứ II, là nguyên nhân gây nên cái chết cho 40 triệu người trên thế giới và sự thiệt hại về vật chất vô cùng to lớn mà nhiều năm sau thế giới mới khôi phục lại được. Nếu nói chung thì chủ nghĩa phát xít trên thế giới đã khiến hơn 60 triệu người thiệt mạng.
Monday, February 13, 2012
Vì sao Pháp Luân Công bị đàn áp
Sự đàn áp Pháp Luân Công tại Trung Quốc
Mặc dù Pháp Luân Công là một tổ chức tình nguyện và hoà bình, vốn đã hoạt động tốt từ năm 1992, nhưng Giang Trạch Dân đã cấm Pháp Luân Công tại Trung Quốc vào ngày 20 tháng Bảy 1999. Trong ba năm vừa qua, toàn thế giới đã chứng kiến một cuộc đàn áp đẫm máu của Giang Trạch Dân đối với chính những người dân lương thiện của mình. Tại sao?
KHÁI QUÁT
Có ba lý do cho cuộc đàn áp phi lý Pháp Luân Công mà hầu hết các nhà phân tích và chuyên gia về Trung Quốc đều đưa ra:
KHÁI QUÁT
Có ba lý do cho cuộc đàn áp phi lý Pháp Luân Công mà hầu hết các nhà phân tích và chuyên gia về Trung Quốc đều đưa ra:
Tuesday, February 7, 2012
Friday, February 3, 2012
Tiêu Dao Bảo Cự – Tôi chẳng cần bất cứ một sự lãnh đạo nào
Tiêu Dao Bảo Cự – Tôi chẳng cần bất cứ một sự lãnh đạo nào
Bình luận:
Trong bài phỏng vấn này, mỗi câu trả lời của ông Tiêu Dao Bảo Cự lại đưa đến một vấn đề tốn nhiều giấy mực để bàn cãi.
Ngoài mặt là dân tộc, trong ruột là cộng sản
Ngoài mặt là dân tộc, trong ruột là cộng sản
Ông Tiêu Dao Bảo Cự cho thấy tâm tư, tình cảm của một trí thức miền Nam đi theo Mặt Trận Dân Tộc Giải Phóng Miền Nam rồi gia nhập đảng Cộng Sản Việt Nam, lúc đó còn giữ tên là đảng Lao Động như sau: "Lúc đó chúng tôi không quan tâm và nói gì đến việc xây dựng chủ nghĩa xã hội, chỉ có đọc qua đôi chút lý thuyết về chủ nghĩa cộng sản, quan trọng là nghiên cứu 5 bước công tác vận động quần chúng và tập trung cho mục tiêu chống sự can thiệp của Mỹ, chấm dứt chiến tranh và lập lại hòa bình."
Thật ra mục tiêu chống sự can thiệp của Mỹ, chấm dứt chiến tranh, lập lại hòa bình chỉ là mục tiêu nhất thời, một chặng đường đi qua để tiến đến thực hiện chủ nghĩa Cộng sản tại miền Nam. Chấm dứt sự can thiệp của Mỹ nghĩa là chấm dứt sự viện trợ của Mỹ cho miền Nam. Miền Nam không còn viện trợ Mỹ mà miền Bắc tiếp tục nhận viện trợ của Liên Xô, Trung Quốc thì dĩ nhiên là phe CS sẽ chiến thắng tại miền Nam và sẽ đưa miền Nam đi theo chủ nghĩa Cộng Sản. Đáng tiếc là có nhiều người gia nhập đảng Cộng Sản chỉ vì mục tiêu nhất thời của đảng CS mà không để ý đến mục tiêu tối hậu của đảng CS.