Bài viết
Quả Bom Đoàn Văn Vươn của ông Huy Đức là một bài viết của một người khá am hiểu về chính sách đất đai của chế độ. Tác giả đã kể ra ngọn nguồn chính sách về đất đai từ thời sau 1954 cho đến thời đổi mới.
Trong bài tác giả cho biết Luật Đất Đài 1993 qui định đất đai thuộc về toàn dân và nhà nước có quyền ban phát và thu hồi đất đai. Luật Đất Đai 1993 công nhận năm quyền trong việc sử dụng đất: sử dụng, chuyển nhượng, thừa kế, thế chấp và cho thuê quyền sử dụng đất. Các quyền này giống như là các quyền của các chế độ công nhận cá nhân sở hữu đất đai nhưng tại Việt Nam chính sách đất đai của nhà nước gọi là xã hội chủ nghĩa lại có thêm quyền cho nhà nước là khoản 10, Điều 38
qui định:
Nhà nước thu hồi những phần đất “không được gia hạn khi hết thời hạn”. Với điều này, người soạn luật dành cho nhà nước quyền tối hậu được quyền tịch thu đất đai của bất cứ ai. Chỉ cần không gia hạn khi hết thời hạn sử dụng là người sử dụng bị mất đất. Đó là cách nhà nước có thể áp dụng cho những kẻ không chịu nghe lời nhà nước. Lấy lại đất của những kẻ đó là đoạt đi miếng cơm manh áo của gia đình họ.