Wednesday, November 3, 2010

Bình luận: Cho những người bạn trong tù






 Thiểu số cai trị đa số nên muốn đa số quần chúng không thể tập hợp, kết đoàn để trở thành sức mạnh chống lại đảng đang cầm quyền. Vì thế mà chế độ CS tuy nhân danh giai cấp công nhân mà cai trị nhưng lại không cho giai cấp công nhân được tự do tập hợp, thành lập công đoàn riêng cho mình.


Cho những người bạn trong tù

http://dongasg.multiply.com/journal/item/34/34

Bức ảnh trên - người con gái có đôi mắt rất đẹp là bạn mình, chị Đỗ Thị Minh Hạnh. Chị bị tuyên án 7 năm tù giam hôm 26 tháng 10 tại tòa án Trà Vinh. Tội của chị : dám đứng ra bảo vệ cho những người công nhân.

Chị sinh năm 1985, trong một gia đình có bố mẹ đều là cán bộ ở Di Linh - Lâm Đồng. Đang học Cao Đẳng tại TP.HCM, nghe tiếng khóc nức nở của những người dân oan, chị tham gia đứng về phe nước mắt. Chị bảo "Ít nhất, để mình được khóc cùng bà con"


Bức ảnh tiếp theo là anh Nguyễn Hoàng Quốc Hùng, bạn trai chị Hạnh. Cũng trong phiên tòa tại Trà Vinh, anh bị tuyên án 9 năm tù, và cũng vì tội bảo vệ công nhân

Anh Hùng sinh năm 1981, trong một gia đình khá giả và được học hành  đầy đủ. Nhìn bề ngoài, trông anh giống một công tử nhà giàu hơn. Đang học năm 4 tại ĐH Công nghệ, anh khiến cả gia đình và bạn bè ngỡ ngàng khi quyết định dọn ra ở riêng.Anh nói, để được tự do và không muốn ảnh hưởng đến gia đình.


Bức ảnh này chụp tại Tòa án Nhân dân tỉnh Trà Vinh, trong phiên tòa không luật sư, không nhân chứng... Người đang đứng là anh Nguyễn Hoàng Quốc Hùng, còn người mặc áo trắng đang ngồi là anh Đoàn Huy Chương (sinh năm 1985), anh này cũng bị tuyên án 7 năm tù, đã có vợ và con nhỏ

Cả ba anh chị tuổi đời còn rất trẻ, nhưng bản án đối với họ rất nặng nề. Họ đã âm thầm cống hiến, đã làm đúng lương tâm của mình. Khi bị bắt, anh chị vẫn kiên cường không khuất phục.

"Tòa công khai", nhưng diễn ra thì bí mật. Sau khị tuyên án, chị Hạnh vẫn tươi cười, nháy mắt chào 2 anh Hùng & Chương. "Người quen" đã kể lại rằng, chứng kiến nụ cười hôm ấy - khiến ông nhớ lại "Nụ cười Võ Thị Thắng" năm nào.



Anh & chị đã rất yêu nhau, nhưng họ đã chọn con đường phải tạm lìa xa nhau.

Có lẽ sau 9 năm, khi anh bước vào tuổi 38, còn chị 32; họ mới có cơ hội được đoàn viên.

Tuổi xuân tươi đẹp của anh chị sẽ trôi qua trong 4 bức tường nhà tù, nơi ấy, họ sẽ chờ đợi nhau.


Bình luận:



Các chế độ cai trị bằng một thiểu số đều sợ các phong trào của quần chúng, dù chế độ đó nhân danh lý thuyết nào, giai cấp nào. Chế độ CS hay chế độ phát xít do một đảng lãnh đạo đều không muốn quần chúng được tự do lập hội, lập đảng hay lập công đoàn. Thiểu số cai trị đa số nên muốn đa số quần chúng không thể tập hợp, kết đoàn để trở thành sức mạnh chống lại đảng đang cầm quyền. Vì thế mà chế độ CS tuy nhân danh giai cấp công nhân mà cai trị nhưng lại không cho giai cấp công nhân được tự do tập hợp, thành lập công đoàn riêng cho mình. Giai cấp công nhân tập hợp được sẽ đông và mạnh hơn đảng cầm quyền. Để bóp chết sự tranh đấu của giai cấp công nhân trong trứng nước các chế độ CS và phát xít đều thành lập công đoàn tay sai để kềm giữ giai cấp công nhân không trở thành lực lượng chống lại đảng cầm quyền. 


No comments:

Post a Comment